Trận thua 1-2 trước U23 Syria chỉ ra vấn đề nghiêm trọng của U23 Việt Nam: hiệu suất dứt điểm quá thấp, khả năng tận dụng cơ hội yếu và sự thiếu ổn định trong các tình huống quyết định.
Thất bại 1-2 trước U23 Syria là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ cho U23 Việt Nam, bởi trận đấu phơi bày những hạn chế mang tính hệ thống. Dù có thời lượng kiểm soát bóng, số lần tổ chức tấn công và mật độ cơ hội nhiều hơn đối thủ, đội bóng của HLV Kim Sang-sik vẫn chỉ ghi được đúng một bàn. Đây là dấu hiệu tiêu cực khi đặt trong bối cảnh VCK U23 châu Á 2026 đang đến gần.
Theo thống kê nội bộ sau trận đấu, U23 Việt Nam tạo ra 7 pha dứt điểm, trong đó có 4 cơ hội rõ ràng nhưng chỉ ghi được duy nhất 1 bàn thắng, tương đương tỉ lệ chuyển hóa chỉ đạt 14,2%.
Ngược lại, U23 Syria chỉ có 3 cú sút trúng đích, nhưng lại ghi được 2 bàn, đạt hiệu suất 66,6% - gấp gần 5 lần chúng ta. Đây là sự khác biệt thể hiện sự chênh lệch trong chất lượng kết thúc, bản lĩnh ở thời điểm quan trọng và sự lạnh lùng trước khung thành.
Ngoài dứt điểm kém, U23 Việt Nam cũng bộc lộ vấn đề trong việc duy trì sự ổn định khi bị dẫn bàn. Trong 20 phút đầu hiệp hai, đội để Syria tung ra 5 pha tấn công chuyển đổi, trong đó 2 pha phát sinh từ sai số phòng ngự. Một thống kê khác cũng đáng chú ý: 3/4 tình huống mất bóng nguy hiểm đều xuất hiện khi các cầu thủ dâng quá cao, cho thấy sự thiếu cân bằng trong cấu trúc tấn công.
Về thể lực, U23 Việt Nam chỉ thắng 42% số pha tranh chấp tay đôi, thấp hơn nhiều so với 57% của Syria. Điều này dẫn đến việc đội thường xuyên thua trong các tình huống bóng hai - yếu tố rất quan trọng khi đối đầu các nền bóng đá Tây Á.
Các thông số về tổ chức trận đấu cũng không tích cực hơn. Khi bị dẫn trước, U23 Việt Nam đẩy đội hình lên cao và tăng tốc độ triển khai bóng, nhưng độ chính xác trong 1/3 cuối sân chỉ đạt 68%, thấp hơn đáng kể so với mức trung bình 78% trong 11 trận bất bại trước đó. Điều này cho thấy đội bóng đánh mất sự bình tĩnh khi áp lực tăng lên.
Nhìn từ tổng thể, thất bại trước Syria không phải vấn đề của riêng một trận giao hữu mà phản ánh những hạn chế mang tính dài hạn của U23 Việt Nam. Đội bóng vẫn mắc căn bệnh quen thuộc là hiệu suất dứt điểm quá thấp, thiếu bản lĩnh trong các thời điểm quyết định và dễ đánh mất sự cân bằng chiến thuật khi chịu áp lực.
Bên cạnh đó, khả năng tranh chấp với các đối thủ sở hữu thể hình và thể lực vượt trội vẫn chưa được cải thiện đáng kể, dẫn đến việc U23 Việt Nam thường xuyên thua trong các pha bóng hai và bị kéo vỡ cấu trúc phòng ngự chỉ sau vài tình huống ép sân liên tiếp.
Để hướng đến VCK U23 châu Á 2026, U23 Việt Nam cần nâng hiệu suất dứt điểm lên mức tối thiểu 25-30%, giảm số lần mất bóng nguy hiểm và cải thiện tỉ lệ tranh chấp tay đôi. Nếu không cải thiện những chỉ số này, việc tiến xa sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.
Ngọc Thanh















