V-League 2020 khép lại cũng là lúc người ta nhìn lại một quá trình và đánh giá những cầu thủ hay nhất trên từng vị trí đã thể hiện xuyên suốt 365 ngày đã qua.
Ở vị trí thủ môn, rất nhiều cái tên đã có màn thể hiện xuất sắc. Ví như Nguyên Mạnh, anh đã đứng vững trong khung gỗ giúp đội nhà thủng lưới ít nhất V-League với 16 bàn thua. Cùng với đó, Nguyên Mạnh đã có 10 trận giữ sạch lưới trên tổng số 20 trận của giải, con số quá ấn tượng.
Tuy nhiên người viết chọn một cái tên khác, người tưởng như đã hết thời khi không có đội bóng nào mời đầu mùa giải năm nay. Cầu thủ ấy là Tấn Trường, thủ môn gắn với nhiều tai tiếng hơn tài năng của anh. Về Hà Nội, Tấn Trường như hồi xuân. Càng về cuối mùa giải, Tấn Trường càng thể hiện sự chắc chắn. Dường như những sai lầm của tuổi trẻ giúp tâm lý Tấn Trường trở nên vững vàng hơn. Anh khiến người ta yên tâm trong từng pha bắt bóng lẫn ra vào.
Nếu Nguyên Mạnh được hưởng lợi nhờ lối chơi phòng ngự phản công với hàng thủ chơi thấp, che chắn mọi con đường đến khung thành thì Tấn Trường đối mặt với nhiều nỗi lo hơn khi Hà Nội thường dâng cao đội hình. Trước mặt Tấn Trường luôn là khoảng không cực lớn cho các tiền đạo thoải mái bắn phá.
Sơ đồ mà chúng tôi chọn cho đội hình tiêu biểu năm nay là 4-3-3 thiên về tấn công. Ở hàng thủ, 3 trong 4 cái tên thuộc về các đội dẫn đầu bảng. Người duy nhất ngoại đạo là hậu vệ Sầm Ngọc Đức. Dù TP HCM không chơi tốt mùa này thì không đồng nghĩa Ngọc Đức nhạt nhòa về hình ảnh.
Anh vẫn luôn ra sân với tinh thần của một chiến binh và điều đó đã thuyết phục HLV Chung Hae Seong trao tấm băng đội trưởng cho anh. Cánh đối diện là sự xuất hiện của sao trẻ Văn Xuân. Trong một năm mà Văn Hậu chơi bóng ở nước ngoài, Văn Dũng thường xuyên dính chấn thương, Văn Xuân đã có sự trưởng thành vượt bậc. Lên công về thủ miệt mài, thậm chí Xuân không ít lần táo bạo đột nhập vòng cấm đối phương mang về những bàn thắng.
Cặp trung vệ một trẻ một kinh nghiệm là Việt Anh và Quế Ngọc Hải. Đẳng cấp của Quế Ngọc Hải thì chẳng phải bàn, còn Việt Anh đã cho thấy sự trưởng thành vượt bậc và mang tới cho không chỉ Hà Nội mà cả ĐTQG lựa chọn ở vị trí trung vệ. Không chỉ thủ tốt, khả năng lên tham gia tấn công của Việt Anh cũng ấn tượng với 4 bàn thắng.
Ở hàng tiền vệ, 3 cầu thủ mà bất cứ HLV nào cũng mong ước có được là Quang Hải, Khắc Ngọc và Hai Long. Càng về cuối giải, Quang Hải càng chơi bùng nổ, dập tắt những lời chỉ trích hướng về anh trong hơn 1 năm qua. Còn Khắc Ngọc là linh hồn tuyến giữa Viettel, góp phần quan trọng trên con đường đến ngôi vương V-League.
Hai Long mới là nhân tố đáng chú ý. Khi Hải Huy dính chấn thương nặng, Hồng Quân chuyển đến Hải Phòng, tưởng như Than Quảng Ninh sẽ gặp khó thì mình Hai Long đã gánh vác tuyến giữa của đội bóng đất Mỏ. Anh càng nhỏ con này không chỉ giỏi cầm bóng mà còn sút xa cũng rất tài. Siêu phẩm vào lưới Nam Định ở lượt đi là ví dụ điển hình.
Hai Long mới là nhân tố đáng chú ý. Khi Hải Huy dính chấn thương nặng, Hồng Quân chuyển đến Hải Phòng, tưởng như Than Quảng Ninh sẽ gặp khó thì mình Hai Long đã gánh vác tuyến giữa của đội bóng đất Mỏ. Anh càng nhỏ con này không chỉ giỏi cầm bóng mà còn sút xa cũng rất tài. Siêu phẩm vào lưới Nam Định ở lượt đi là ví dụ điển hình.
Trên hàng công, hai suất cứng khó thoát khỏi 2 tiền đạo Sài Gòn. Không quá khi nói họ nắm giữ mạng sống của Sài Gòn mùa này. Geovane khéo léo, sáng tạo còn người đồng hương thì chớp thời cơ thuộc hàng đỉnh nhất V-League. Lâu rồi người ta mới thấy những ngoại binh chất lượng đến thế. 20 bàn thắng không nói hết công lao của bộ đôi này với "ngựa ô" của mùa giải.
Ở vị trí còn lại, chúng tôi rất phân vân giữa Bruno và Công Phượng. Bruno vốn đã hay từ mùa trước nhưng anh nhận rất nhiều sự hỗ trợ từ hàng tiền vệ chất lượng của Viettel, cộng thêm với đó là lối chơi phòng ngự phản công phát huy tối đa tốc độ của anh. Nhưng Công Phượng sở hữu nhiều điểm nổi bật hơn. Tiền đạo xứ Nghệ đã gánh vác hàng công TP HCM suốt cả mùa giải.
HAGL là đội duy nhất giải mã được tân vương V-League Viettel
Việc TP HCM bị soi kỹ khiến lối đá của họ bị bắt bài nhiều nhưng Công Phượng vẫn có thể tạo ra khác biệt nhờ khả năng đi bóng lắt léo. Giai đoạn 2 chứng kiến phong độ tệ của TP HCM, đó cũng là quãng thời gian Công Phượng dính chấn thương nặng. Hi vọng mùa tới, Công Phượng tiếp tục bay cao dù thi đấu trong màu áo nào.