Quan điểm “người Việt sẽ sớm chán pickleball” đang gây tranh luận dữ dội khi nhiều lập luận đối nghịch xuất hiện, từ rào cản quốc tế đến sức sống của cộng đồng trong nước.
Bài viết đặt vấn đề “người Việt rồi sẽ chán pickleball” đã tạo nên một làn sóng tranh luận khi liệt kê hàng loạt lý do khiến môn thể thao này được cho là thiếu tính bền vững. Theo tác giả, pickleball phát triển quá nhanh ở Việt Nam nhưng gần như không đồng bộ với châu Á, thất bại trước padel trong cuộc đua vào Asiad cho thấy phong trào thiếu nền tảng quốc tế vững chắc.
Tác giả nhấn mạnh: “Một môn thể thao muốn trường tồn phải có hệ sinh thái khu vực mạnh mẽ, gồm giải đấu, lực lượng và thị trường phát triển đồng đều”. Từ đó, bài báo khẳng định pickleball chưa đạt đến chuẩn này.
Ý kiến của chuyên gia đầu tư thể thao Tim Murphy tiếp tục gây chú ý khi ông gọi pickleball là “trào lưu nhất thời”, cảnh báo rằng phong trào tăng trưởng quá nhanh thường tiềm ẩn rủi ro bong bóng. Ông thẳng thắn nhận định: “Pickleball là xu hướng hôm nay thịnh hành và ngày mai có thể biến mất”. Các rào cản khác cũng được chỉ ra như sân bãi chưa đồng bộ, vận hành giải thiếu kinh nghiệm, tiền thưởng thấp và hệ thống thành tích quốc tế chưa hoàn thiện.
Ngay lập tức, cộng đồng pickleball phản bác mạnh mẽ. Một fanpage lớn cho rằng bài báo khái quát hóa vội vàng, dùng số liệu mô tả để suy đoán tương lai. Họ khẳng định: “Tăng trưởng nhanh không có nghĩa sẽ sụp đổ nhanh” và nhấn mạnh việc so sánh pickleball với cầu lông hay quần vợt là lệch chuẩn vì mỗi môn có hệ sinh thái và nền tảng khác nhau. Góc nhìn phong trào cũng được nhấn mạnh, bởi “nhiều môn phát triển mạnh nhờ phong trào, không phải nhờ Olympic hay tiền thưởng”.
Bên cạnh tranh luận, pickleball vẫn cho thấy sức hút lớn tại Việt Nam. Thành tích quốc tế của các vận động viên Việt Nam như Phúc Huỳnh, Hoàng Nam, Vinh Hiển giúp Việt Nam nằm trong top đầu châu lục. Đặc biệt, chiến thắng của Hoàng Nam tại PPA Tour - Hangzhou Open 2025 được xem là dấu mốc quan trọng, dù tiền thưởng chỉ 5.000 USD cho thấy pickleball còn kém xa cầu lông hoặc bóng bàn về cấp độ đỉnh cao.
Một số quan điểm trung dung cũng xuất hiện. Họ cho rằng quy mô quốc tế nhỏ đúng là hạn chế, padel tiến nhanh vào Asiad là tín hiệu đáng lo, nhưng điều đó không đồng nghĩa pickleball sẽ thoái trào. Tính dễ tiếp cận, chi phí thấp và khả năng kết nối cộng đồng lại là nền tảng giúp môn này phát triển dài hạn. Có ý kiến nhấn mạnh: “Một môn thể thao có thể không thành công ở Olympic nhưng vẫn trở thành lựa chọn bền vững nếu phù hợp với lối sống hiện đại”.
Tranh cãi hiện vẫn chưa có lời giải rõ ràng. Nhưng điều chắc chắn là pickleball đang đứng ở lằn ranh giữa cơ hội và thách thức: một bên là nguy cơ “bẫy xu thế”, bên kia là sức lan tỏa tự nhiên mà nhiều môn thể thao mơ ước. Liệu người Việt có chán pickleball? Câu trả lời sẽ phụ thuộc vào khả năng phát triển hệ sinh thái, tính cộng đồng và sự thích nghi của phong trào trong những năm tới.





Ngọc Thanh















