Pirlo lại ghi bàn bằng đá phạt, nhưng khác với những cú sút lả lướt trước đó. Lần này là một cú sút cực mạnh như nã đại bác, bóng găm thẳng vào góc chữ A...
Vào năm 2009, tạp chí Goal khi miêu tả về cú sút phạt Pirlo đã nói: “Pirlo sở hữu những cú sút phạt hệt như tính cách của mình vậy”.
Tiết tấu thay đổi tạo sự khó lường
Andrea Pirlo có rất nhiều kỷ niệm đẹp tại Milan, và đến tận thời điểm này, anh vẫn còn một chỗ đứng không thể thay thế trong lòng các tifosi Milan. Ngày đó, Pirlo sở hữu những cú sút phạt hình trăng lưỡi liềm rót thẳng xuống cầu môn. Đẹp và đầy tinh tế. Sau 10 năm cống hiến tại San Siro, anh sang Juventus, mang theo sự giận dữ từ sự ruồng bỏ tại Milan.
Pirlo ngày càng đa dạng trong lối chơi
Tại đây, anh đã chơi thứ bóng đá đẹp nhất cuộc đời mình trong Scudetto đầu tiên với Juventus và kéo dài tới Euro 2012, một bộ râu dữ tợn đã xuất hiện và anh hóa thân thành một chú tắc kè đổi màu với những cú sút phạt không theo đường lối.
Chúng ta dễ dàng nhìn rộng ra những chân sút phạt tiếng tăm của bóng đá thế giới, mỗi người đều có một phong cách riêng của mình. Ví dụ Cristiano Ronaldo là phong cách úp mu, vuốt nhẹ bóng từ dưới lên trên, Roberto Carlos là úp mu lai má ngoài khiến bóng xoáy rít trên không, Rivaldo là dậm chân không cần đà, Juninho là “vát” bóng lên cao và chúi xuống cực mạnh. Nhưng còn Andrea Pirlo là gì sau cú trái phá vào lưới Fiorentina đêm qua? Andrea Pirlo là gì sau ba cú sút phạt sệt dưới chân hàng rào của Roma, Parma và Atalanta mùa trước? Và Andrea Pirlo là gì sau cú sút lượn hàng rào cong cong vào lưới Genoa?
Tiết tấu thay đổi liên tục đã tạo nên sự khó lường. Hàng thủ Milan đã không dám nhảy lên khi anh đá phạt, và bóng lượn trên đầu họ tạo nên bàn thắng đầu tiên vào lưới Milan từ khi anh rời khỏi San Siro.
Pirlo là một thiên tài đá phạt là điều không ai phủ nhận. Nhưng thiên tài này khác với những thiên tài khác. Đây là thiên tài đá phạt đa dạng và khó lường nhất thế giới.
Cú đá phạt xé toang mành lưới của Fiorentina
Đạn pháo và hoa hồng
Pirlo đã đưa tới hoa hồng cho người hâm mộ trong những năm tháng anh ở Milan. Tại nơi ấy, một bóng dáng lãng du với ánh mắt lãnh đạm đã xuất hiện, một họa sĩ bên trên hàng hậu vệ với những đường chuyền cong cong như cành cọ của Leonardo Da Vinci. Nhưng rồi Allegri tới, triết lý cơ bắp của người đàn ông tới từ Levorno này đã khiến Andrea không còn đất dụng võ tại Milan, anh sang Juventus theo một bản hợp đồng làm xoay chuyển trục quay Serie A. Tại đó, anh hồi sinh.
Nhưng thật ra Pirlo đã bao giờ chết đâu mà hồi sinh. Chỉ là anh không còn quá nhiều trầm lặng như thuở ở Milan nữa. Một lời khẳng định “Tôi muốn nói rằng mình là số 1” ngày anh giành Scudetto, một cuốn tự truyện với lời lẽ không kém phần ngạo nghễ, một bộ râu xồm xoàn như võ sĩ giác đấu. Pirlo hôm nay không còn là Pirlo đơn thuần của sự lãng mạn nữa. Bởi anh là ngôi sao dẫn đường cho một Calcio thuở điêu tàn, chứ không phải là một ngôi sao trong hàng vạn tinh tú của Calcio thuở còn “Seven sisters”.
Tại Juventus, anh là điểm tựa chiến thuật cho sự phục hưng của “bà đầm già” sau Calciopoli. Trong môi trường ấy, bên cạnh những cú sút phạt đẹp như cầu vồng sau mưa, còn là đạn pháo từ đôi chân anh. Pirlo là hiện thân của nước Ý. Nét lãng mạn và sự lạnh lùng hòa quyện bên trong người lãng tử.