Quảng cáo

Chẳng lẽ bóng đá Việt Nam có cái “dớp”!

Thứ tư, 23/08/2017 20:01 PM (GMT+7)

Dù U22 Việt Nam đã đá 3 trận, thắng cả 3, lại thắng với tỉ số đậm, có 9 điểm, đang dẫn đầu bảng nhưng vẫn chưa đặt được một chân vào bán kết. Trận gặp Indonesia mới là trận “vàng thử lửa”, và nếu có kết quả tốt (ít nhất 1 bàn thắng) thì mới là đội đầu tiên bảng B có mặt ở bán kết.

 

Nhưng mọi sự lại diễn ra đến ... khó hiểu. U22 Việt Nam trên cơ hoàn toàn: kỹ thuật tốt hơn, cầm bóng nhiều hơn, làm chủ trận đấu (cả trước và sau khi đá hơn người) tạo ra khá nhiều cơ hội, có những cơ hội mười mươi... Một trận đấu như thế mà cuối cùng kết quả vẫn chỉ  hòa, để tự làm khó mình – có nguy cơ bị loại nếu trận cuối để thua người Thái.

Trận đấu đã để lại sự luyến tiếc vô cùng và cả sự  lo âu cho hàng chục triệu người hâm mộ. Họ tiếc nuối vì lứa U22 này là lứa cầu thủ tài năng nhất sau nhiều năm “văn ôn võ luyện” và chờ đợi ngày lấy vàng tại Segamer 29. Vậy mà ở một trong hai trận đấu “cửa tử”, điều cần có là một bàn thắng lại không làm được. Không làm được vì không tạo ra được  cơ hội thì chẳng nói làm gì.

Chẳng lẽ bóng đã Việt Nam có một “cái dớp” rồi ư?

Người nào không đủ nhẫn nại để chịu lâu hơn được nữa thì tin “cái dớp” của bóng đá Việt nam là có thật. Không trách được họ vì đã quá tam ba bận!

Đó là trận bán kết lượt về AFF cup 2014 trên sân nhà - sau khi đã thắng Malaysia 2-1 trên sân đối phương, chỉ cần một trận hòa thì đã “tự thua” một cách ngớ ngẩn 2-4 rồi bị loại; là trận bán kết lượt về AFF cup 2016 cũng trên sân nhà sau khi chỉ thua sát nút Indonesia 1-2 và có lợi thế bàn thắng sân khách, chỉ cần hòa 0-0 hoặc 1-1 thì lại để hòa 2-2 cũng rồi  bị loại. Và đêm qua lại là 1 trong 2 trận “cửa tử” của vòng loại cũng tương tự như thế (!)

Xin không nói về trận bán kết AFF 2014 dưới thời Miura vì ông đã thôi cầm quân. Còn hai trận sau là có dấu ấn của HLV Hữu Thắng. Người hâm mộ không dám nói Hữu Thắng bảo thủ, thiên vị cầu thủ Sông Lam Nghệ An (SLNA), và thiếu tỉnh táo đọc trận đấu, thiếu nhanh nhạy để chỉ đạo lúc trận đấu rơi vào tình huống khó khăn nhất.

Nhưng người hâm mộ thấy rõ: trận bán kết lượt về AFF cup 2016, hai cầu thủ Đình Đồng và Nguyên Mạnh của SLNA là 2 cầu thủ làm “vỡ” trận đấu  (Đình Đồng “vớt” cho bóng vào lưới nhà, Nguyên Mạnh phạm lỗi không đáng có để nhận thẻ đỏ khi đã hết quyền thay người); rồi khi trận đấu ở thế mất người, Quế Ngọc Hải phải làm thủ môn bất đắc dĩ, Vũ Minh Tuấn đã gỡ hòa, tại sao không rút quân về tổ chức phòng ngự để chớ đá luân lưu 11m?

Đêm qua, ngoài yếu tố trọng tài, người hâm mộ rất băn khoăn cách sử dụng quân của Hữu Thắng. Nếu như để cho Tuấn Tài đá hiệp 1 thì chưa có gì sai lầm. Nhưng khi cầu thủ này không có khả năng đánh gót hoặc vừa băng vào vừa sút chéo quả chuyền cận thành của Văn Toàn thì HLV phải thấy cầu thủ này chưa đẳng cấp và không đủ độ quái. Đừng đánh giá quá cao khi Tuấn Tài đã ghi 2 bàn ở 2 trận trước. Đó là 2 đội dưới cơ và Tuấn Tài ghi bàn khi hai đội đã gần như “vỡ trận”.

Chính chưa đẳng cấp mà không có độ quái nên phút 72, lẽ ra Tuấn Tài không băng xuống để “giành” Công Phượng sút trong tư thế việt vị. Trong khi Công Phượng không việt vị và đã ở tư thế thuận lợi nên thừa khả năng sút tung lưới đối phương ; phút 90+1, cơ hội mười mươi đối mặt với thủ môn, ở cự li gần, nếu một tiền đạo tinh quái và đẳng cấp, phải đẩy bóng vào góc gần trái khoáy thủ môn chứ không phải sút để thủ môn vuốt được bóng liếm xà ngang.

Nhớ lại Văn Quyến trước đây, tùytừng tình thế mà biết sút vào điểm nào của khung thành chứ không phải sút là...sút !

Người hâm mộ không trách Tuấn Tài nhưng không hiểu sao, HLV lại không nhận ra điều đó để thay Đức Chinh cho Tuấn Tài - Đức Chinh là tiền đạo được đánh giá cao hơn Tuấn Tài. Rồi thay Hồng Duy bằng Quang Hải từ đầu hiệp 2. Hồng Duy thể lực yếu, Quang Hải có độ quái, sức rướn, lắt léo trong đi bóng và có những đường chuyền “ranh mãnh”.

Nếu hai cầu thủ này vào sớm chắc chắn sẽ tạo ra sinh khí mới, sẽ bớt đi sự đơn điệu của những pha tấn công, sẽ dứt điểm khác đi so với trước đó khi có cơ hội.

Tại sao trong một trận đấu quan trọng mà HLV lại thiếu đi sự linh hoạt như thế? Tại sao ông vẫn bảo vệ quan điểm dùng Tuấn Tài cả 90 phút là đúng? Chẳng lẽ đến như thế mà cũng không nhận ra? Chẳng lẽ “ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu” (!)

Nhưng...

Cũng có thể Hữu Thắng đã nhận ra nhưng trong tâm trạng thất vọng sau trận đấu, ông phải giấu đi điều đó (?).

Mong rằng, sự nhìn nhận của các chuyên gia, của các phóng viên và  người hâm mộ sẽ góp thêm những cách nhìn để HLV Hữu Thắng sử dụng đúng thế mạnh từng cầu thủ, từng vị trí;  có chiến thuật hợp lí cho từng trận đấu và điều chỉnh linh hoạt theo diễn biến trong một trận đấu.

Người hâm mộ hi vọng, trận đấu sinh tử chiều 24/8/2017 với Thái Lan không trở thành cái “dớp” nữa của bóng đá Việt Nam.

Độc giả: Nguyễn Việt Hòa (Nghệ An)

Author Thethao247.vn Nguyễn Việt Hòa / Theo Tạp chí Người Đưa Tin - Copy
Tin liên quan
Bảng tổng sắp
huy chương SEA Games 32
TT Quốc gia Vàng Bạc Đồng Tổng
Quảng cáo